Người ta kể rằng: một người kia nằm
mơ, thấy thiên sứ dẫn mình đến một ngôi nhà thờ trong một ngày chúa nhật. Tại
đó người này thấy người nhạc sĩ đang đàn phong cầm nhưng không nghe thấy tiếng
âm nhạc, ca đoàn và cộng đoàn hát nhưng không nghe có âm thanh nào cả. Rồi đến
khi linh mục đứng lên giảng, môi mấp máy, nhưng không ra tiếng nói nào cả. Người
ấy rất đỗi ngạc nhiên hỏi thiên sứ, thì thiên sứ nói: "Ông không nghe thấy
gì, vì không có gì để nghe cả. Những người trong nhà thờ không tham dự vào buổi
thờ phượng, mà chỉ dự phần vào hình thức thờ phượng mà thôi. Tâm hồn họ trống
rỗng. Họ không thờ phượng Chuá từ trong cõi lòng. Họ chỉ là những chiếc
máy vô hồn phát ra. Họ nếu không nói là giả hình thì cũng là những loại
người thờ Chuá bằng môi bằng miệng, còn lòng dạ họ đã xa Chuá lâu rồi.
Qua câu chuyện này, người ta
muốn nói điều gì? Thưa, câu chuyện này dậy ta một bài học quan trọng: khi
nào ta vào nhà thờ, thờ phượng Chúa, ta hãy đến đó với một tấm lòng ước muốn ra
mắt Chúa, và tôn kính Ngài trong mọi việc ta làm trong nhà thờ.
Góp nhặt
Thứ Sáu Tuần XXX Thường
Niên năm 2
Lời Chúa: Lc 19, 45-48
Khi ấy,
Chúa Giêsu vào đền thờ, Người liền xua đuổi các người buôn bán tại đó và phán bảo
họ rằng: "Có lời chép rằng: Nhà Ta là nhà cầu nguyện, các ngươi đã biến
thành sào huyệt trộm cướp". Và hằng ngày Người giảng dạy trong Đền thờ.
Các thượng tế, luật sĩ và kỳ lão trong dân tìm cách hại Người, nhưng họ không
biết phải làm cách nào, vì dân chúng hết thảy đều chăm chú nghe Người. Đó là lời
Chúa.
Lạy Chúa, chúng con đã từng phá đền thờ Giê-ru-sa-lem xưa, thì
xin Chúa cho mỗi người chúng con biết xây dựng và giữ đền thờ tâm hồn mỗi người.
Bằng việc từ bỏ mọi điều xấu, đam mê của thế gian. Để hầu sau cùng được hưởng nhan
Chúa muôn đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét