Một thanh niên vì muốn tìm hiểu nước Đức, nên
một mình đến nước Đức thuê chung cư ở. Chủ nhà là một ông lão hòa ái, dễ gần.
Sau khi xem phòng, anh thấy rất hài lòng, liền muốn ký hợp đồng thuê dài hạn với
ông chủ.
Ông chủ cười nói: “Không! Chàng trai, anh chưa từng ở
đây, còn chưa biết chỗ này tốt hay không, chúng ta nên ký hợp đồng ở thử, sau
khi có những trải nghiệm thực tế, khi ấy sẽ cân nhắc có nên thuê dài hạn
không”.
Anh nghe xong thấy có lý, cuối cùng đồng ý ký
hợp đồng 5 ngày với ông lão. Gian phòng rất ấm áp, ông lão cũng rất tin tưởng
anh, nên không hề đến kiểm tra đồ đạc. Ngoài ra, rác thải không cần đem xuống
phía dưới, đặt ở cửa ra vào sẽ có công nhân vệ sinh đến lấy theo lịch, cả hành
lang sạch sẽ đến mức không có một hạt bụi.
Hạn 5 ngày đã đến, anh muốn thảo luận với ông
lão để có thể thuê dài hạn, thì xảy ra một chuyện ngoài ý muốn, anh bất cẩn làm
vỡ một ly thủy tinh. Anh rất khẩn trương, cảm giác thấy cái ly này giá trị xa xỉ,
e rằng làm vỡ ly thủy tinh, ông lão sẽ không cho anh tiếp tục thuê phòng.
Nhưng khi anh gọi điện nói cho ông lão, ông
lão nói: “Không sao, anh không
phải cố ý mà, cái ly thủy tinh đó rất rẻ”. Anh rất vui mừng và hy vọng ông
lão sẽ đến ký hợp đồng dài hạn, ông lão đồng ý, rồi cúp điện thoại.
Anh nhanh tay quét dọn những mảnh vỡ thủy
tinh và rác cho vào một cái bao, đặt ở bên ngoài. Một lát sau, ông lão đến,
không đợi anh mở lời, ông lão nói: “Những
mảnh vỡ thủy tinh kia đâu rồi?”.
Anh trả lời: “Tôi đã thu dọn xong và để ngoài cửa
đó”.
Ông lão mở bao rác ra xem, sắc mặt không vui
liền đi vào phòng và nói: “Ngày
mai anh có thể chuyển đi, ta không cho anh thuê phòng nữa”.
Anh không thể tưởng tượng nổi, liền hỏi: “Có phải tôi đã làm vỡ cái ly mà
ông yêu thích khiến ông phật ý chăng?”
Ông lão nói: “Không phải! Lý do là vì trong tâm
anh không nghĩ cho người khác”.
Anh bị nói đến ngẩn ngơ không hiểu, lúc này lại
thấy ông lão cầm một cây bút cùng một cái bao khác, mang theo cây chổi cùng một
cái kẹp, đi ra bên ngoài, ông đổ hết rác trong bao kia ra, phân loại một lần nữa.
Ông lão chọn lựa rất cẩn thận, qua một hồi
lâu, đem tất cả mảnh vở thủy tinh chứa vào một bao, lấy bút viết lên: “Bên trong là mảnh vỡ thủy tinh,
nguy hiểm!” Sau đó, mới đổ
các loại rác khác vào một cái bao khác, viết lên: “An toàn”.
Anh đứng bên cạnh nhìn từ đầu đến cuối, trong
lòng hết sức kính nể, không biết nói gì nữa. Vài năm về sau, anh vẫn không ngừng
nhắc lại chuyện này với sự thán phục.
Góp nhặt
Thứ Bảy tuần II Thường
Niên 2
Lời Chúa: Mc
3,20-21
20Người trở về nhà và đám
đông lại kéo đến, thành thử Người và các môn đệ không sao ăn uống được. 21Thân
nhân của Người hay tin ấy, liền đi bắt Người, vì họ nói rằng Người đã mất trí.
Lạy Cha. xin cho con biết quan tâm tới
người khác để nhận ra những cố gắng và thiện chí của họ; biết đem hết khả năng
của mình để nâng đỡ, khích lệ, cộng tác với anh em. (Epphata).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét