Có một anh chàng dắt theo một con chó ngao Tây Tạng trị giá cả
bạc triệu ra ngoài đi dạo. Anh ta hễ gặp ai cũng đều đem con chó ra khoe, lại
còn huyênh hoang mà nói rằng: “Người nếu là không có bốn năm trăm cân sức lực
thì kéo cũng không kéo nổi chú chó của tôi”.
Lúc này, anh chàng nhìn thấy một ông già bị hói đầu bên đường
cùng với một con chó gần như đã rụng hết lông đang ngồi bên cạnh.
Con chó ngao Tây Tạng của anh ta hướng về phía con chó đó kêu
sủa ầm ĩ, nhưng con chó già kia không thèm để ý đến nó.
Chàng trai cảm thấy không vui. Nói rằng: “Ông lão này! Con chó
của ông lớn thế kia, là giống chó gì vậy? Hãy để hai con chó của chúng ta đấu
với nhau thử xem? Nếu chó của ông thua hãy đưa cho tôi 500 đồng, còn nếu chó
ngao Tây Tạng của tôi thua thì tôi sẽ đưa cho ông 2000 đồng”.
Ông lão nói: “Tôi đang lo lắng về thức ăn tháng sau của anh
bạn già này đây! Nếu được thì hãy đánh cược lớn hơn một chút? Nếu chó của tôi
thua, tôi sẽ đưa cho anh 5 vạn, còn nếu chó của anh thua thì anh hãy đưa cho
tôi 3 vạn”.
Anh chàng cười lớn: “Con chó này của tôi là giống chó ngao Tây
Tạng thuần chủng. Sau này, ông đừng có nói là tôi đã không nói cho ông biết
trước. Được thôi!”.
Hai con chó giao tranh chưa được hai phút, chó ngao Tây Tạng
kia đã bại trận, cũng không còn dám kêu sủa gì nữa.
Anh chàng thua mất 3 vạn đồng, vô cùng sầu não: “Ông này, con
chó đó của ông là chó gì thế? Sao lại dũng mãnh thế kia?”
Ông lão
vừa đếm tiền vừa nói: “Đến bây giờ tôi cũng không biết nó là chó gì nữa, trước
khi chưa rụng lông thì gọi là sư tử!”.
Anh chàng nghe xong thì cười không được mà khóc cũng không
xong!!!
Bất cứ lúc nào thì cũng đừng có khoe khoang, hãy giữ khiêm tốn!
Khiêm tốn! Khiêm tốn hơn nữa!
Bạn khoe khoang cái gì, điều ấy nói rõ bạn đang thiếu cái gì
Những người có bản lĩnh thật sự, luôn luôn bảo trì một trạng
thái bình tĩnh ôn hòa, giống như ông lão đó và “con chó già” của ông, chỉ là
điềm đạm ung dung mà tồn tại.
Bạn đã là sư tử rồi, thì đâu cần phải chứng minh làm gì nữa? Đâu cần phải khoe khoang làm gì nữa?
Con người sống ở trên đời, không phải là để so đo với người
khác. Bản thân hãy sống sao cho có ý nghĩa nhất, và làm ra những cống hiến vĩ
đại nhất.
Góp nhặt
Thứ
Ba tuần VII Thường Niên Lẻ
Lời Chúa: Mc 9, 29-36 (Hl 30-37)
Khi ấy, Chúa Giêsu
và các môn đệ từ trên núi xuống, rồi đi ngang qua xứ Galilêa và Người không muốn
cho ai biết. Vì Người dạy dỗ và bảo các ông rằng: "Con Người sẽ bị nộp vào
tay người ta và họ sẽ giết Người. Khi đã bị giết, ngày thứ ba, Người sẽ sống lại".
Nhưng các ông không hiểu lời đó và sợ không dám hỏi Người.
Các ngài tới
Capharnaum. Khi đã vào nhà, Người hỏi các ông: "Dọc đàng các con tranh luận
gì thế?" Các ông làm thinh, vì dọc đàng các ông tranh luận xem ai là người
lớn nhất.
Bấy giờ Người ngồi
xuống, gọi mười hai ông lại và bảo các ông rằng: "Ai muốn làm lớn nhất,
thì hãy tự làm người rốt hết và làm đầy tớ mọi người". Và Người đem một em
bé lại đặt giữa các ông, rồi ôm nó mà nói với các ông rằng: "Ai đón nhận một
trong những trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón tiếp chính mình Thầy.
Và ai đón tiếp Thầy, thực ra không phải đón tiếp Thầy, nhưng là đón tiếp Đấng
đã sai Thầy". Đó là lời Chúa.
Lạy
Chúa, xin đẩy xa tính ích kỷ, kiêu ngạo xa con, dẫn con đi trên đường chân lý
là khiêm nhường, để con coi người khác trọng hơn mình, và tìm thấy niềm vui khi
phục vụ người khác. Xin đừng để sự tự cao, tự đại làm con thỏa mãn ; nhưng ban
cho con ơn nhận ra Chúa luôn khiêm nhường, ẩn mình trong Bí tích Thánh Thể, là
Thiên Chúa toàng năng, trao ban chúng con tình yêu và sự sống. Amen. (Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét