Ngày xưa
bên Trung hoa có một ông vua văn chương rất
dở mà lại thích làm thơ. Thỉnh thoảng vua
hội các quan lại, rồi trao cho các ông đọc những bài
thơ bát cú, tứ tuyệt, song thất lục bát
mình đã sáng tác và hỏi ý kiến: ông mong được các quan ca tụng hơn là phê bình.
Dĩ nhiên, quan nào cũng khen hay, tuyệt bút,
hấp dẫn…
Một hôm,
có một ông quan ở tỉnh xa về kinh có việc, được vua mời đến dự. Hôm đó, vua làm
một bài thơ tả cảnh ngày xuân trong nước. Cũng như
mọi lần, các quan triều tấm tắc khen ngợi,
còn ông quan khách ngồi mà chẳng nói
gì. Vua quay nhìn và hỏi ý kiến. Vị quan khách nhìn
vua vừa đưa mắt trông các quan rồi mạnh
bạo tâu rằng: ”Theo thiển ý riêng của mình, thì bài thơ đó không có
gì đáng kể”. Nghe câu nói táo bạo đó, các quan đều khiếp sợ và vua cũng xấu hổ
và bực tức, liền dạy trói lại và đem để dưới chuồng ngựa.
Cách mấy
hôm vua rán làm bài thơ khác khéo léo hơn, rồi trước mặt
đông đủ các quan, ngài ngâm nga các bài thơ đặc sắc mới làm và tin chắc rằng
bài thơ có một cái gì phi thường. Bài thơ được hết
các quan vỗ tay khen ngợi.
Tưởng rằng
lần này vị khách kia không thể không khen,
và mình sẽ nhờ dịp đó trả lại tự do cho ông. Vua cho mời quan đó đến và trao
cho xem bài thơ mới này. Cầm lấy đọc đi đọc lại mấy lần, quan đó đưa lên trả lại
cho vua, và xin cho mình ngồi ở chuồng ngựa như trước.
Hiểu rằng
ông quan này chê bài thơ của mình, song cũng nhận thấy ông là người chân
thật, can đảm, mạnh bạo; không phỉnh phờ
tơ tóc lấy lòng, mà cũng không sợ tù tội hay bị
cất chức, một mến yêu sự thật, nói sự thật và bênh sự thật, cho nên thay vì bảo
ông trở lại chuồng ngựa, vua kính
phục khen ngợi, và phong ông lên làm cố
vấn tối cao trong đền. Còn các
quan kia vua tỏ ra khinh dể, không tin
cẩn, và lần lượt đầy họ ra bên rìa.
Sưu tầm
“Người ôm các trẻ em vào lòng, và đặt tay ban phúc lành cho chúng”
Thứ Năm sau Chúa nhật 24 Thường Niên - Lễ Đức Mẹ sầu bi - Lễ
nhớ (Tết trung thu)
Lời Chúa:
Mc 10,
13-16
Khi ấy, người ta đưa những trẻ nhỏ đến cùng Chúa Giêsu để Người
đặt tay trên chúng, nhưng các môn đệ khiển trách họ. Thấy vậy, Chúa Giêsu bất
bình và bảo các ông rằng: “Hãy để các trẻ nhỏ đến cùng Thầy, đừng ngăn cản
chúng, vì nước Thiên Chúa là của những ai giống như chúng. Thày bảo thật các
con: “Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước
đó”. Rồi Người ôm chúng, đặt tay ban phép lành cho chúng. Đó là lời Chúa.
(Nguồn: Ủy Ban Kinh Thánh / HĐGMVN)
Lạy
Chúa Giêsu, Chúa đã tỏ lòng yêu thương các thiếu nhi cách đặc biệt. Xin cho các
thiếu nhi luôn giữ được tâm hồn đơn sơ, trong trắng, thật thà, hiếu thảo, ngoan
ngoãn, để cuộc đời các em luôn sáng đẹp tựa ánh trăng rằm, hầu các em đáng được
hưởng hạnh phúc Nước Trời. Chúa là Đấng hằng sống và hiển trị muôn đời. Amen.
Sưu tầm
Lời Chúa: Ga 19, 25-27
25 Khi
ấy, đứng gần thập giá Chúa Giêsu, có mẹ Người, cùng với chị mẹ Người là Maria,
vợ ông Cơ-lô-pát và Maria Mađalêna. 26 Khi thấy Mẹ và bên
cạnh có môn đệ Người yêu, Chúa Giêsu thưa cùng Mẹ rằng: “Thưa Bà, này là Con
Bà”. 27 Và từ giờ ấy, môn đệ lãnh nhận Bà về nhà mình.
(Nguồn: Ủy Ban
Kinh Thánh / HĐGMVN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét