«Hai vị tăng kia khi trở về chùa phải băng qua một dòng suối
rộng đầy nước. Lúc đó, trời sắp tối, có một cô gái cũng muốn băng qua suối
nhưng không biết làm cách nào vì không có phương tiện. Thấy thế, vị sư già bèn
bồng cô gái qua suối. Khi về tới cổng chùa, vị sư trẻ hỏi vị sư già: “Tại sao
thầy lại liều mình đụng chạm tới thân thể phụ nữ như vậy?” Vị sư già trả lời:
“Tôi đã bỏ cô gái đó ở ngay bờ suối, tại sao thầy lại đem cô gái về tới tận
đây?”».
Vị sư trẻ không dám giúp đỡ cô gái là rất khôn ngoan, vì thầy
thấy đó là một sự liều mình nguy hiểm. Nếu thầy đụng chạm tới thân thể cô gái,
có thể thầy sẽ phát sinh những tư tưởng không lành mạnh, chẳng những ngay lúc
ấy mà còn lâu dài về sau, ảnh hưởng tai hại cho việc tu tập của thầy. Sự sa ngã
trong tư tưởng và kết quả tai hại của nó đối với thầy có thể lớn hơn nhiều so
với sự thiệt hại của cô gái nếu cô không được giúp đỡ.
Tuy nhiên vị sư già giúp đỡ cô
gái như thế cũng rất đúng, vì ông đã già không còn ham muốn nhiều nữa, thêm vào
đó, bản lãnh tu tập cũng đã cao, việc thắng lướt cơn cám dỗ là chuyện dễ dàng
đối với ông. Vả lại, lòng từ bi đòi hỏi ông phải ra tay giúp đỡ. Vì thế, sự
đụng chạm đến thân thể cô gái chẳng làm ông bị thiệt hại gì. Thật vậy, dù ông
đã bồng cô gái qua suối, nhưng tư tưởng của ông «đã bỏ cô gái đó ở ngay bờ
suối». Còn vị sư trẻ, tuy không đụng chạm đến cô gái, nhưng bằng tư tưởng, thầy
đã đem cô gái về tới tận cổng chùa! May mà thầy từ chối giúp đỡ cô gái! Nếu
không thì tư tưởng thầy còn đem cô gái về tới tận đâu nữa!?
Góp nhặt
Chúa Nhật tuần I Mùa Chay
Lời Chúa: Mt
4, 1-11
Khi ấy, Chúa Giêsu
được Thánh Thần hướng dẫn vào hoang địa để chịu ma quỷ cám dỗ. Khi Người đã nhịn
ăn bốn mươi đêm ngày, Người cảm thấy đói. Và tên cám dỗ đến gần, nói với Người
rằng: "Nếu ông là Con Thiên Chúa, hãy khiến những hòn đá này biến thành
bánh". Nhưng Chúa Giêsu đáp lại: "Có lời chép rằng: 'Người ta sống
không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra'".
Bấy giờ ma quỷ đưa Người lên Thành thánh, và đặt Người trên góc
tường Đền thờ, rồi nói với Người rằng: "Nếu ông là Con Thiên Chúa, hãy
gieo mình xuống đi, vì có lời chép rằng: Ngài đã ra lệnh cho các Thiên Thần đến
với ông, và chư vị đó sẽ nâng đỡ ông trên tay, để ông khỏi vấp chân vào
đá". Chúa Giêsu đáp: "Cũng có lời chép rằng: 'Ngươi đừng thử thách
Chúa là Thiên Chúa ngươi'".
Quỷ lại đưa Người lên núi rất cao, và chỉ cho Người xem thấy mọi
nước thế gian và vinh quang của những nước đó, rồi nói với Người rằng:
"Tôi sẽ cho ông tất cả những cái đó, nếu ông sấp mình xuống thờ lạy
tôi". Bấy giờ Chúa Giêsu bảo nó rằng: "Hãy lui đi, hỡi Satan! Vì có lời
đã chép: 'Ngươi phải thờ lạy Chúa là Thiên Chúa ngươi, và chỉ phụng sự một mình
Ngài'". Bấy giờ ma quỷ bỏ Người. Và các thiên thần tiến lại, hầu hạ Người. Đó là lời Chúa.
Xin cho chúng ta biết
học nơi Chúa Giêsu, dùng Lời Chúa làm sức mạnh chống lại với cám dỗ của ma quỷ,
và xin cho chúng ta biết noi gương Đức Maria là Evà mới luôn sẵn sàng thưa tiếng
xin vâng để phó thác cuộc đời cho tình yêu và sư bảo vệ của Chúa.
Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét